Bạc hà – Chương 4: SINH NHẬT TRÒN MỘT TUỔI

Chương 4

SINH NHT TRÒN MT TUI

m ướt quá… Tri mưa sao? Rt nga… Cái gì chm vào mt tôi vy, mm mm

Hé m đôi mt mung lung vì bun ng ra, mt khuôn mt non nt đáng yêu phóng đi trước mt tôi, mt cp mi dài như lông chim bng nhiên chp chp, nh nhàng lướt qua, lướt li trên hai má tôi, ánh mt trong sut, hưng phn nhìn tôi chm chm, đôi môi như qu anh đào hơi bĩu, đang c gng bôi nước miếng lên mt tôi,tôi c ng là Goldbach a! Thế nào li là nước miếng tnh mng đi pháp. (N trư: hôm nay, Đc Chúa, thn linh, mu thân và Maksim Gorky đu ngh ngơi c, đến lượt Goldbach trc ban)

(Goldbach: nhà toán học nổi tiếng người Đức)

“Mu thân nhìn này! Mui mui tnh ri nha! Mui mui tht đáng yêu nha!” Đu s gây ti, Vân Tư Nho, hoàn toàn không có mt chút áy náy, li còn vô cùng hưng phn lôi kéo cô cô tham quan b mt bi thm ca tôi, xem ra ln sau phi thu tin vé vào ca mi được.

Vân Tư Nho là biu ca ca tôi, đã được bn tui, là con trai đc nht ca đường mui ph thân, khi ly chng được ba tháng thì trượng phu qua đi, lưu li mt đa con m côi trong bng m, ph thân thương hai m con h bơ vơ, lin đưa bn h đến sng ti Vân Tướng ph. Ph thân có tt c bn thê thiếp, sinh được 6 người con gái, nhưng ch sng được có 3, vì vy lin nhn đa con ca đường mui làm con tha t, đi tên thành Vân Tư Nho.

Tôi sau này mi biết ph thân oa nhi thc ra đã hai mươi sáu tui ch không phi mười chín tui.

Vân gia khi nghip bng ngh buôn bán hương liu. Trước kia ch là mt gia đình buôn bán bình thường, sau đến đi ông c ca ph thân (cũng chính là thái gia gia ca tôi), dn dn lũng đon ngh buôn bán hương liu ca c nước, ph thân xem như là mt trường hp đc bit trong nhà, t nh đã không có khiếu làm thương nhân, đành phi chú tâm đèn sách, tr thành mt hc trò ưu tú, 15 tui giành gii nht trong cuc thi đình, t đó v sau bước chân vào chn quan trường, 20 tui nhm chc t tướng, quyn lc nghiêng thiên h.

Quc gia này có tên là Hương Trch quc, giao thông đường thy rt phát trin (ging như Venice, ra khi ca là dùng thuyn làm phương tin giao thông), ni tiếng v hương liu và hoa qu phong phú. Đương kim thánh thượng h Triu, dưới có văn võ bá quan, t hu có hai v Tha tướng, T tha tướng thì đáng kính, Hu Tha tướng thì đáng trng

Đúng lúc tôi đang nh đến lch s ca Vân gia thì b mt chiếc khăn la trùm lên mt, lp tc đem hn phách ca tôi gi tr v — “Đúng nha, mui mui thc là đáng yêu, đ mu thân tm cho mui mui ri Tư Nho li ôm mui mui được không?” Cô cô bế tôi ri khi tám cái xúc tu ca bch tuc, ôn nhu dùng khăn la lau sch nước miếng trên mt, ri li ly Tích Huyết Ngc trên ngc tôi, dùng bàn tay mm mi lau nh nhàng, khiến cho si ch bc trên vin áo thêm đ thm. Trên chiếc túi thơm hương ngc lan dùng ch kim tuyến thêu mt ch “Dung” theo li Vân Th, nghe nói li viết Vân Th này là do ph thân sáng to ra, đường nét rt mnh, vuông vn mà tà m, nét bút tiêu sái, rt sáng to đc đáo, người đi gi là li viết Vân Th. 

“Được ri. Nhưng cô cô mun mang Dung nhi đến Vân La Thính, ph thân Dung nhi đang ch Dung nhi a” Nh nhàng chm vào mũi tôi mt cái, cô cô mt tay ôm tôi, mt tay dt Tư Nho, phía sau còn có bà vú Pavarotti cùng hai tiu hoàn chm rãi đi v Vân La Thính.

Khp nơi đu giăng đèn kết hoa, ch nào cũng nhìn thy ch “Th”! Đúng ri! Hôm nay chính là ngày sinh nht ca Vân Tưởng Dung tôi tròn mt tui! Hin gi tôi mi thc s cm thy thi gian là tương đi ch không phi tuyt đi, mt năm qua đi vi tôi qu tht không d dàng nha, đúng là sng mt ngày mà dài bng c năm.

Đu tiên, tôi mi ngày đu được ra mt bng nước miếng. Vân Tư Nho đc bit có hng thú đi vi tôi, ch cn va thy tôi, thì không phi lao vào hôn như sói hôn thì cũng ôm tôi như cái ôm ca mt con gu. Tôi vn biết b dng ca tôi khiến người gp người thích, hoa gp hoa n, liu gp liu xanh, nhưng nếu c thế này mãi thì tôi s rng s có mt ngày nếu tôi không b chết đui trong nước miếng thì cũng chết vì bun(*). Tôi không nh rõ n hôn đu tiên ca tôi là khi nào và khi nào thì mi là n hôn chung kết

(Buồn: nghĩa là buồn (cười) do bị hôn chứ không phải là buồn bã)

Tiếp theo, khng b nht chính là ph thân ni tiếng hiu biết v khoa hc, kiên trì đ cho vú nuôi Pavarotti mt ngày tàn phá tôi đến N ln: tàn phá th giác ca tôi; tàn phá v giác ca tôi; tàn phá tâm linh ca tôi. Không tính đến vic c ngày phi úp mt vào mt b Fcup vĩ đi, bi vì tôi có th la chn cách nhm mt, nhưng li mun tôi phi nhm nháp… Ôi! Đ ung Colombia! Tht s là c th xác ln tinh thn đu công phn! Va mi bt đu được hai hơi, tôi ung đến đâu thì ói ra đến đó, lp đi lp li vòng tun hoàn ác tính, khiến ph thân tôi cung lên! C ngày đ cho Phương sư gia bt mch kê đơn cho tôi (P/S: Phương sư  gia hình như là superman vn năng, người trong Vân ph sinh bnh chưa bao gi mi đi phu bên ngoài, đu là mt tay Phương sư gia lo liu. Nghe nói ông ta còn thông hiu c thut Bát Quái Ngũ Hành, chính là mt thn côn! Chuyn triu chính ca ph thân cũng do ông ta bày mưu tính kế cho không ít, ngoài ra, ông ta còn có th d báo khí tượng thy văn, so vi d báo thi tiết trong thế gii hin đi cũng không sai bit lm. Người ca Vân ph chưa bao gi vì thi tiết thay đi đt ngt mà tr tay không kp, bi vì đã có Phương sư gia d báo trước din biến thi tiết trong 3 ngày. Đương nhiên, Phương sư gia còn có nhiu công dng khác ch chúng ta khai thác s dng… Tường thut ca h Tng, mt câu — mười nghìn công dng t  cao dán ca Phương sư gia(*), bt c ch nào b  đau, dán vào lp tc có hiu qu!) so sánh gia loi thuc đng có mười nghìn công dng ca Phương sư gia và nhũ mu Pavarotti, tôi nhn thy dui thng c cũng phi chu mt dao, co đu rt c cũng vn phi chu mt dao, cui cùng tôi cũng đánh phi khut phc dưới tay nhũ mu, nhn nhc úp b mt ca nhân dân lao đng vào hai tòa núi đôi Fcup sut 5 tháng tri.

(superman: siêu nhân; Thần côn: vừa có nghĩa là đạo sĩ, vừa có nghĩa là kẻ lừa đảo và bài bạc; Mười nghìn công dụng của Phương sư gia: tác giả chơi chữ, Phương sư gia tên là Phương Vạn, Vạn cũng có nghĩa là mười nghìn)

Tiếp na, chính là hc đi. Tay ngn, chân ngn li cng thêm thân th mm nhũn, sau mt tháng c gng, tôi cui cùng đã có th t loài bò sát lưỡng th (giường và sàn nhà là lưỡng th) tiến hóa lên thành con người đng thng trên hai chân mà đi, mt bước đi nhy vt t lượng biến thành cht, lch s t nay v sau lt sang mt trang mi

“Sm mùa xuân rn vang khp tri đt

Nng xuân m áp tri dài hai bên b sông

A, Trung Quc, Trung Quc!

Ngươi bt đu bước nhng bước đi mi vi khí thế ngt tri!

Ngươi bt đu bước nhng bước đi mi vi khí thế ngt tri!

Mùa xuân ti, vn vt thay áo mi

Khp đt tri sc xuân cun cun như sóng triu

Giương bum lên bt đu cuc hành trình mi

Gió xuân thi đến Thn Châu Phương Đông

Mưa xuân rơi trên cánh hoa trong vườn

A Trung Quc! Trung Quc!

Ngươi bt đu thc hin mt bc ha trăm năm mi

Ngươi bt đu thc hin mt bc ha trăm năm mi

Mang đến mt mùa xuân muôn ngàn sc tía

A…”

(Mùa xuân xưa)

Li nói đoàn người chúng tôi chm rãi đi v phía Vân La Thính. “Ph thân!” Chưa nhìn thy người đã nghe thy tiếng, tôi vt vào trong phòng như mt đường thng, nhm thng ph thân oa nhi đang giơ tay ôm ly tôi. “Cht!” Ph thân tng tôi mt cái thơm môi vang di!

“Ha ha ha ! Vn nghch ngm như vy. Mt chút cũng không có b dáng ca thái t phi” Trong ming tuy là không tán thành, nhưng trên mt li là mt v hưởng th và sng nnh, véo nh cái mũi ca tôi mt cái.

“Cung chúc thái t phi đin h phúc như Đông Hi, th t Nam Sơn! Chúc mng Tướng gia!” Bn h nhân đng lot quỳ xung, ba v mu thân cùng hai v t t cũng cúi thp người hành l.

Vì sao ch là ba v mu thân? Bi vì mu thân đáng thương ca tôi sau khi sinh vì mt quá nhiu máu mà qua đi. T xưa đến nay, hng nhan vn bc mnh. Ph thân khi nghe h nhân bm báo tin y, cũng không ngng đu lên, ch nói mt câu nghe như th không liên quan đến mình: “Hu táng t phu nhân!” Khiến cho tôi không khi cm thy người tht vô tình bc nghĩa, đúng là:

Mi chế la T trng
Trong sch như tuyết sương
Đem làm qut hp hoan
Tròn ging hình trăng sáng
Ra vào tay áo vua
Lay đng sinh gió mát
Thường s tiết thu đến
Gió mát cướp nng nhit
Nên ct vào góc rương
Na đường ân ái tuyt

(Chiếc qut thu-Khúc ca ai oán)

Không biết nhng gia đình khác quc gia này có cái dng gì, ít nht Vân Tướng ph, đa v ca n nhân không cao, hơn na gia giáo nghiêm khc, ngoi tr nhng ngày quan trng, tôi hu như không bao gi nhìn thy ba v mu thân cùng hai v t t. Ban ngày ph thân vào triu, ba ti bình thường cũng ch có tôi, cô cô, Vân Tư Nho, đi phu nhân Lãng Nguyt (chính là thiếu ph A tôi nhìn thy khi mi sinh ra) cùng Phương sư gia bi tiếp ph thân ăn cơm, các v phu nhân khác có l đu ăn trong vin ca mình.

“Min l, đng dy đi” Tôi trong lòng ph thân kh nghiêng ngó, thy Phương sư gia v mt vui mng sng ái nhìn tôi. Bánh ít đi, bánh quy li. Tôi cũng hướng v phía ông ta làm mt cái đu heo mt qu, ông ta bt đc dĩ lc đu kh cười thành tiếng.

“Li nghch ngm na ri, ngươi, đa nh này…” Ph thân kh xoa đu tôi, ôm tôi ngi xung bên mt chiếc bàn bát giác g đào.

Theo tôi quan sát, ph thân oa nhi ch đi vi tôi là không n hà mà mm cười bt c lúc nào, tuy rng người có mt khuôn mt rt tr, nhưng phn ln là ming cười nhưng mt không cười, khi ni gin thì vô cùng lnh lùng, mt trm xung, không gin mà uy, cho dù qua ba lp áo cũng khiến người ta cm giác có gió lnh vù vù thi qua, khi trng pht th h cũng không h nhân t nương tay. Cho nên tôi hay đi đường sau, người trong ph t giác coi tôi thành cái ô s dng trong trường hp khn cp, tôi thường xuyên bn bu lao ti hin trường các khu vc xy ra tai ương, xem xét tình hình tai nn, an i dân chúng… (tác gi: ngươi t coi mình là tnh trưởng sao? N trư: ta thích làm mt cái đèn báo tình trng khn cp, chiếu sáng hàng ngàn, hàng ngàn dm!) nói tóm li, ch cn tôi va xut hin, la gin ca ph thân lin thay đi đt ngt, vì thế tôi mi được dân bu, tr thành đng chp chính Tướng gia ph, cũng là mt đng được lòng dân.

Ph thân bế tôi đến trước cái bàn bát giác, trên bàn bày đ nhng th linh tinh, mi th đi din cho mt tin đ, có sách, bút, mc, thước, thi bc, bàn tính, son, bi kiếm, cây sáo, chiếc đũa, si tơ, con du… Ph thân kh vung tay lên, Phương Vn t đi snh bước li gn, đng mt bên, cô cô cùng Tư Nho cũng tiến lên ngi mt bên. Vân Tư Nho ngi ph thân nên tm thi buông tha không ly nước miếng ra mt tôi, chun mũi quỳ trên ghế nhìn tôi. Ph thân yêu thương vut ve mt tôi nói: “Dung nhi, có nhiu th như vy có thích hay không? Ly mt cái ra cho ph thân nào.

Xem ra nơi này cũng có tp tc chn đ vt đoán tương lai ging như chúng ta. Theo như tôi được biết, sách đi din cho hc trò. Bút đi din cho nhà thư pháp, ngh sĩ, văn nhân. Thước đi din cho người làm ra pháp lut, nhà quy phm, nhà cách mng. Thi bc đi din cho ý chí làm giàu. Bàn tính đi din cho thương gia hoc người làm ăn. Son đi din cho người đp. Bi kiếm đi din cho người hc võ. Cây sáo đi din cho nhc sĩ. Chiếc đũa đi din cho đu bếp. Si tơ đi din cho n hng(*). Con du đi din cho quan chc hoc quan quyn

(nữ hồng: tức là một người phụ nữ điển hình trong xã hội phong kiến, hội tụ đủ công dung ngôn hạnh)

Ai da, nhiu đ vt này n như vy, tôi biết chn thế nào đây! Con người ca tôi hám tin, hám sc, hám ăn, hám quyn lc… Dù sao chn cái gì cũng không phi là s la chn tt nht. Mc k, tôi đang na quỳ trên đùi ph thân lin đng dy, trước ánh mt khó hiu ca mi người, long trng hướng hai tay lên bàn, min cưỡng vơ tt c nhng th tht bát gì trên đó, ri c hết sc ngng đu lên nhìn ph thân, cười sáng ln nói: “Ph thân, Dung nhi mun tt!

“Ha ha ha! Được được được! Không h là con gái ca Vân Thy Hân ta!” Ph thân cười đến rung c ngc, tôi tham lam nhìn n cười như ta nng ca người! Phương sư gia, cô cô, chư v mu thân, t t cùng bn h nhân tt c đu cười đến run ry c người. Vân Tư Nho nhìn tôi bi phc: “Mui mui tht li hi nha!” Tôi choáng váng…

Bu không khí vui v ca nghi thc chn đ vt đoán tương lai chm dt. Sau đó, Hoàng Thượng và Hoàng hu sai người đưa ti mt đôi ngc như ý và váy nghê thường do nước Tây La tiến cng (chc là đến khi 10 tui mi có th mc) cùng vi châu báu do các quan viên và tn phi đưa đến, không ngoài vàng bc, mã não, ph thúy, ngc lưu ly… Nhìn xem, ánh vàng lp lánh trước mt tôi. 

Song “Vt vì hiếm nên mi quý”, kỳ trân d bo xem nhiu thì cũng biến thành rác.

Trong phn ln quà tng, chmt th khiến tôi có hng thú, thì ra đó là quà tng ca con báo thái t

Mt chú heo!

Li bc bch! Heo, là gia súc được chăn nuôi ph biến nht nông thôn Trung Quc, heo có tính thích ng rt ln, mn đ, người nông dân coi nuôi heo là mt b phn quan trng trong nn kinh tế gia đình. Đi đa s đu chung nuôi heo được làm trong vườn, nuôi ít thì đ t cung t cp, nuôi nhiu thì có th đem bán ly tin. “Chung nuôi gia súc có mt by heo béo” được coi là du hiu ca nhà giàu, “Heo mp đy chung” là nguyn vng tt đp nht ca mi nhà nông bình thường.

Nuôi heo tuy rng rt bình thường nhưng nhng người bình thường quanh năm sut tháng li hiếm khi được ăn tht heo. Nguyên nhân là nhng nhà nuôi heo phi đi đến khi heo được 120-130 cân mi có th đem giết tht hoc bán. Trong quá kh, người Đông Bc coi vic được ăn “tht heo thiến màu phn hng” là “có lc

Vào tháng chp, phn ln nhà nông đu giết heo mng năm mi, gói bánh tro, làm cơm. Dân gian gi là “sát niên trư”. Đng dao có câu: “Tiu hài t, tiu hài t, ngươi đng khóc, đến tháng chp, s giết heo”, “Tiu hài t, tiu hài t, ngươi đng tham, qua tháng chp, là năm mi”, phn ánh nguyn vng ca người dân, hy vng thi đim năm hết tết đến được giết heo ăn tht.

Giết heo nhà nông được coi như là mt đi s, vic giết heo được giao cho mt sư ph “Chưởng đao”, đng tác nhanh nhn, sch s, không lãng phí bt kỳ mt th gì, đu heo, tht heo, ni tng, tiết heo, xương heo thu thp gn gàng, ngăn np, s dng bng hết. Ngày nay, ch nhà khi giết heo thường mi h hàng gn xa đến đ ăn tic.

Li bc bch!

Con báo con này tht hiu lòng tôi, hn biết tôi rt thích heo! Trước khi xuyên qua, tôi chính là mt con heo! Khi qun chúng m nư giương cao khu hiu ăn chay gim béo, ch có tôi vn gi vng trn đa, ngày ngày ăn my lng tht heo, kiên quyết duy trì s nghip nuôi heo ca quc gia, thúc đy nn kinh tế quc dân nhanh chóng phát trin.

Thái t đưa đến mt con heo, nghe nói là do nước X tiến cng, hình th khéo léo, l tai mượt mà, toàn thân l ra ánh sáng màu phn hng, còn có mt mùi kỳ l, tht ging mùi ca ging heo Hà Lan. Thái t sai người đưa đến cho tôi, nói rng mun cho tôi được nếm th thc phm tươi sng, tôi kích đng ôm ly c heo nh, cu mong ph thân không đưa nó đến nhà bếp. Ph thân kinh ngc khi tôi không bun đng đến dù ch là mt th trong đng đ trang sc, lin sai nha hoàn thu dn, thy con heo cũng kích đng đng lên, lin cười ha ha đ cho tôi ôm nó ri đi.

Chng qua

Oa nhi ca ca! Tôi chưa bao gi là thin nam tín n! Tôi tin chc rng, heo, ch khi nào thành thc ăn nm trong bng ca con người thì mi phát huy hết giá tr ca nó. S dĩ không giết nó bi vì tôi hướng đến mt mc tiêu to ln: heo nh ri s sinh heo con, heo con s sinh heo cháu; heo cháu ri s sinh heo con, heo con li sinh heo cháu… Con cháu đi đi, sinh sôi này n, đã làm người thì phi có kế hoch lâu dài! Mùi tht heo thơm chưa này… Nước miếng đã mun chy ra… Ha ha ha (Tác gi: rt tà ác, khó trách li b nghn nhn mà chết =_=)

Đ k nim và đáp t ho ý ch nhân ca nó, tôi chính thc đt tên cho heo con là — con báo! (Thái t: Ta tht chng hay ho gì! Cùng heo có chung mt cái tên. Heo con: tm thi gi li cái mng nh, ta không phi mèo! Ta kháng ngh! N trư: không ai nói ngươi là mèo, con báo không phi là con mèo.)

T nay v sau, tôi oanh oanh lit lit trin khai kiếp sng nuôi heo chuyên nghip!